Trường Võ thị Sáu xây trên một khu đất hình tam giác, có 5 dãy, chẳng ra một chương pháp nào hết. Cổng trước trường là đường Võ Thị Sáu, đối diện Đài Phát Thanh Thị xã. Cổng sau là đường Hai Bà Trưng, tức là đường TTGDTX cũ chạy thẳng. Cổng sau với nhiều gốc dừa cao vút ban đầu là chỗ giữ xe, sau trường bị đập thì dời ra trước. Những dãy phòng thấp lè tè, lợp ngói, cái nóng Bạc Liêu lại chiếu xuống làm lưng áo thầy cô và học trò lúc nào cũng ướt đẫm mồ hôi.
Cụm văn phòng gồm 4 phòng nhỏ xíu kế nhau. Thứ nhất là phòng truyền thống, trưng bày hình ảnh hoạt động về trường. Tiếp theo phòng kế toán, cái màn hình máy tính của cô kế toán đặt sát cửa sổ nên đi ngang qua thấy rõ hết cô làm gì. Ở giữa là phòng Ban Giám Hiệu, có 3 cái bàn nhỏ, mấy cái tủ gỗ, có cả một cái giường đơn ở sau nữa. Cuối cùng rộng nhất là phòng họp giáo viên, cũng là nơi thầy cô đợi chờ tới tiết. Phía trước dãy phòng này có nhiều bồn dừa kiểng che nắng rất hiệu quả.
Phía sau cụm văn phòng là phòng nhạc, cũng không khác phòng học bình thường cho mấy. Cô dạy nhạc cho toàn trường là cô Linh, sẽ nhắc tới trong phần sau. Cái vách tường phía sau lợp nhựa để cách âm ghi chi chít những hàng chữ tầm xàm bá láp của học trò như “là người con gái không đái như đàn ông, đàn ông thì đứng mà gái thì ngồi”, “em yêu anh lắm Hùng ơi”, “Boom level 124, tuyển ox”... Phía sau của phòng nhạc lại là căn nhà thiếc ộp ẹp của chú Tùng bảo vệ, được ngăn cách bởi cái đụn cát học nhảy xa thể dục. Sau nhà có gốc bàng nhỏ là nơi tập kết chai, ly nhựa bán ve chai. Tụi học trò học thể dục lâu lâu lại móc trong cái bao bố kiếm lon sữa bò chơi tạt lon. Xui xui gặp bữa bên trong toàn là kiến vàng nhảy như khỉ mà tay thì không buông cái lon.
Dãy phòng thực hành thì gồm phòng tin học, máy chạy Windows 95 vào năm 2008, phòng thực hành Hóa, phòng thực hành Lý, phòng thực hành Sinh. Phòng nào cũng khô ráo sạch sẽ nhưng hình như có cái mùi gì đó như mùi tro trấu ướt. Phía sau dãy phòng thực hành là kho chứa ghế nhựa chào cờ. Ngoài ra thông với dãy phòng thí nghiệm là phòng Đoàn Đội, ở giữa có cái bàn chà bá chiếm gần hết không gian phòng, phòng này rất ít vào.
Nằm phía sau dãy phòng thí nghiệm là căn tin, một nơi hơi tối. Kế cửa vào căn tin là sạp bán bánh kẹo Trung Quốc, linh tinh các thứ của một người bà tóc muối tiêu mà tụi nhỏ gọi thân thương là bà. Đặc điểm sạp của bà là chiếm ít không gian nhất căn tin nhưng “hàng” thì đa dạng, treo lên từng dây, bán giá cũng rẻ. Gần đó là sạp bán văn phòng phẩm, tập viết thước, khăn quàng, hình xăm các loại của một cô gái, bữa nào cô này làm biếng là sạp nghĩ bán. Ngồi dưới gốc cây còng là một dì bán các loại đồ ăn tự nấu như khoai chiên, bột chiên, mua xong đựng trong vỏ mì giấy, tự chan mỡ hành. Kế đến là một người phụ nữ trung niên tóc hoa râm mà nhiều đứa gọi là “má”. Hàng “má” bán tương tự như “bà” nhưng cao cấp hơn như snack Poca, kẹo Mỹ, singum Thái... Chỗ quan trọng nhất là sạp bán nước, sang thì uống Sting, không thì uống Pepsi, 7Up, Mirinda chai miểng, đưa tiền xong là ông chủ quán đầu hói hoặc các cô gái xinh đẹp khui nắp cái rẹt đổ vào ly nhựa, nước đá thì tự múc ở cái thùng kế đó. Hai thằng hùn tiền lại mua cái hai cái tẩy uống vừa đủ đã khát. Có khi nghèo quá thì mua cái tẩy không giá 1000đ múc nước đá rồi châm nước trà đá vào uống ực ực cho đã cơn khát. Tiệm nước thông ra đường nên có thể cúp học đường này được. Buổi sáng thì có thêm hàng mỳ, hàng cơm sườn, hàng bò viên, hàng trái cây gọt sẵn ướp lạnh. Lâu lâu chúng tôi lại thấy các anh hùng hảo hán chủ sạp tụ họp lại với nhau “Hoa Sơn Luận Kiếm” đánh tứ sắc.
Sẽ là một thiếu sót “cực kỳ trầm trọng” nếu không nhắc đến quầy sách Bình Minh, nằm ở gần gần khu nhà vệ sinh. Nó là một cái phòng lợp hoàn toàn bằng thiếc, mặt tiền thì hướng ra đường, phần thân và cửa sau thì nằm lọt hẳn trong khuôn viên trường. Gọi là quầy sách chứ thật ra chủ yếu bán quà lưu niệm nhiều, sách vở thì khiêm tốn. Giờ ra chơi là nơi bạn nữ các lớp tụ họp về shopping. Đông nhất là vào các dịp 20/11, 8/3, nam nữ gì cũng mua quà tặng thầy cô, đến nỗi nhờ gói giùm hộp quà tiết 1 đến tiết 5 mới có. Đây cũng là một cửa ngõ cúp học, nhưng chỉ với những bạn nào quen thân thiết với cô chủ cổ mới cho ra thôi.
#Self