Trải qua một năm

Nhìn lại thì thấy, năm ngoái viết rất ít.

Nhiều công việc để làm khiến tôi ‘quên’ mất thói quen gõ chữ. Suy nghĩ, ý tưởng thì luôn có đó, nhưng những thứ cơm áo mưu sinh luôn khiến tôi bị đứt mạch cảm xúc. Cũng không thể đổ thừa hết cho công việc; vì nhiều lúc tôi đã viết ra rồi, đột nhiên lý trí tự phản biện rồi tự thấy suy nghĩ của mình sai bét nên xóa hết.

Mà không viết thì cũng làm được kha khá thứ khác:

Năm rồi, xem phim cứ tưởng ít hóa ra lại nhiều, đã vượt qua cột mốc 1,000 phim. Giãn cách ở nhà cũng có ưu điểm của nó.

Năm rồi, đã tạo ra một trang portfolio tuyệt đẹp để lưu lại vài thứ hay ho bản thân làm ra.

Năm rồi, đóng góp cho cộng đồng cũng nhiều hơn các năm trước. Giúp bản địa hóa cho 8 phần mềm. Góp sức cho Wikipedia Tiếng Việt cũng nhiều hơn.

Dù vậy, đối với tôi, viết ra những thứ cho bản thân luôn là điều giá trị. Ví dụ như thi thoảng, trong những đêm dài yên tĩnh, tôi mở trang lưu trữ blog lên đọc lại ngẫu nhiên mấy bài đăng cũ. Có bài gợi nhớ về người xưa buồn ray rứt, có bài ba xàm bá láp đọc cười đứt ruột. Tất cả chúng nhắc cho tôi nhớ rằng – à, cuộc đời mình từng có lúc như vậy.

Tự hứa với bản thân, năm sau sẽ viết nhiều hơn, chỉ vậy thôi.

#Self