Small is beautiful

Trước đây, mình từng so sánh Tumblr như là 1 thành phố. Vậy còn Facebook và Instagram thì sao? Mình nghĩ Fa-In giống như những siêu đô thị (megacity) đã quá chật chội.

Hãy trả lời câu hỏi: Bạn đã bao giờ bắt đầu viết một bài đăng trên mạng xã hội yêu thích của mình, sau đó chùng tay không dám đăng, lo lắng không biết ai có thể nhìn thấy nó? Bạn nghĩ và sợ về việc cha mẹ, bạn bè, người quen hoặc sếp của bạn có thể nhìn thấy những gì bạn đã viết – đặc biệt nếu bạn đang viết về điều gì đó mà số đông không chấp nhận. Fa-In đông đúc, nhộn nhịp, nhưng đi kèm với cái giá phải trả là những cảm xúc thật bị bóp đến ngẹt thở.

Chúng ta cần nhiều hơn những thành phố/thị trấn/xóm làng nhỏ trên web giống như Tumblr – nơi thật sự có không gian xanh với môi trường tự nhiên, an lành để sống, nơi được định hình bởi những người sống trong đó. Nhưng để người ta bỏ phố về quê hết là điều khó xảy ra.

Những người rời bỏ siêu đô thị để về các nơi khác nhỏ hơn sẽ luôn là những người cảm thấy không thoải mái khi sống ở siêu đô thị. Họ lựa chọn chủ động bước ra khỏi nhịp sống ồn ào của siêu đô thị. Còn những người sống ở siêu đô thị đã quen thuộc và gắn chặt với tiện nghi, họ thiếu động lực để thay đổi thực tại. Về nông thôn, họ cũng sẽ khó kinh doanh. Cho dù có bao nhiêu người đã xóa Facebook đi chăng nữa, những người còn lại vẫn sẽ không quan tâm, bởi vì trên nền tảng Facebook có đến 3 tỷ người dùng. Họ tiếp tục lệ thuộc Facebook rồi nhanh chóng quên ngay những người đã rời bỏ nền tảng.

Suy cho cùng, chúng ta đâu cần thiết phải xóa sổ hết các siêu đô thị để xây dựng một thành phố nhỏ yên bình. Chúng ta chỉ cần sống thật tốt ở nơi mà chúng ta muốn sống. Ở đây: Tumblr.

#Technology #Privacy